Bức họa miền quê Việt Nam

Bức họa miền quê Việt Nam

Dọc đất nước chữ S, mỗi vùng miền hiện lên với vẻ đẹp riêng, từ mùa nước đổ ở Mường Hum, Lào Cai đến cánh đồng cây năn bộp Cà Mau.

Mùa nước đổ đẹp như tranh tại Mường Hum, Bát Xát, Lào Cai. Những cơn mưa đầu mùa mang lại nguồn nước cho đồng ruộng cũng là lúc nông dân vào vụ cấy mới. Du khách đến Bát Xát trong tháng 5 – 6 có thể thấy từng nhóm nông dân xuống đồng be bờ, dẫn trâu ải đất, còn nhóm khác cấy lúa tạo nên bầu không khí nhộn nhịp trên đồng.

Bức ảnh nằm trong bộ ảnh “Sắc màu miền quê Việt Nam” của tác giả Phạm Huy Trung, hiện sống và làm việc tại TP HCM. Thực hiện nhiều bộ ảnh phong cảnh miền quê, thành phố cho đến thiên nhiên là cách tác giả góp phần quảng bá du lịch Việt Nam, khuyến khích người Việt đi du lịch nội địa.

Người phụ nữ chăm sóc hoa, chụp tại làng hoa Tây Tựu, cách trung tâm TP Hà Nội khoảng 20 km về phía tây. Năm 2017, làng hoa Tây Tựu được công nhận và vinh danh làng nghề truyền thống tại Hà Nội. Làng hoa có diện tích hơn 200 ha, một trong những nơi cung cấp hoa chủ lực cho thành phố và các khu vực lân cận. Nơi đây trồng hoa quanh năm, nhưng nhiều nhất vào dịp Tết Nguyên đán, với các loại phổ biến như hồng, cúc, ly, thược dược hay đồng tiền.

Nhịp sống mưu sinh trên đầm Quảng Lợi, huyện Quảng Điền, Thừa Thiên Huế giữa khung cảnh rực rỡ sắc màu lúc bình minh. Đầm này thuộc hệ thống đầm phá Tam Giang, cách TP Huế khoảng 30 km. Ngư dân nơi đây đa phần là dân vạn đò, xem thuyền là nhà và sống với con nước.

Cánh đồng cỏ năng xanh mướt được chụp tại vùng quê Quảng Nam.

Bức tranh quê hương yên ả với hình ảnh người chăn vịt trên cánh đồng ngập nước ở vùng ngoại ô Quảng Nam.

Rừng ngập mặn bàu Cá Cái, thuộc xã Bình Thuận, huyện Bình Sơn, cách trung tâm TP Quảng Ngãi khoảng 40 km về phía đông bắc trong mùa cóc trắng trổ lá non. Đây là loài cây gỗ nhỏ, được quy hoạch trồng thành rừng phòng hộ chắn sóng và cải thiện môi trường sinh thái.

Những thửa ruộng sau mùa gặt được dẫn nước vào, để người dân chăn vịt chạy đồng. Gần đó là những cây gòn, thường thấy ở vùng nông thôn Phan Rang, Ninh Thuận.

Người phụ nữ rửa hoa súng làm sạch bùn đất, sau khi hái trên cánh đồng ngập nước Kiến Tường, Long An. Mùa lũ miền Tây vào khoảng tháng 7 – 10, mang lại sức sống cho những cây sen, bông súng.

Nhịp sống mưu sinh trên mùa nước nổi trong ánh hoàng hôn ở Mộc Hóa, Long An.

Đàn trâu băng qua đồng lũ trong buổi chiều ở Tân An, Long An.

Cất vó trên cánh đồng ngập nước Tha La, xã Vĩnh Tế, TP Châu Đốc, An Giang. Đây là một trong những tỉnh đầu tiên đón lũ, rồi sau đó tới các tỉnh khác trong khu vực đồng bằng sông Cửu Long.

Mưu sinh trên cánh đồng năn bộp (gọi là năn) ở vùng quê Cà Mau. Năn phát triển tốt vào mùa mưa và người dân ăn năn như một loại rau sống chấm mắm kho, nhúng lẩu hoặc chế biến năn xào tép. Ngày nay loại năn này trồng nhiều ở các tỉnh như An Giang, Đồng Tháp, Long An, Sóc Trăng, Bạc Liêu và Cà Mau.

Du khách đến miền Tây được trải nghiệm cuộc sống cùng người dân như bắt cá đồng, hái rau muống, bông súng, bông điên điển hay hái năn, gợi nhớ hình bóng quê nhà khi xa quê.

Nguồn: Huỳnh Phương
vnexpress.net

Trên thảo nguyên Lạng Sơn

Hữu Liên với cảnh quan rừng núi, thảo nguyên, suối thác, hang động và khu du lịch sinh thái là điểm đến mới mẻ cho du khách.

Xã Hữu Liên nằm cách trung tâm huyện Hữu Lũng, tỉnh Lạng Sơn khoảng 25 km về phía bắc; cách Hà Nội khoảng 150 km theo quốc lộ 1A và đường tỉnh lộ 243. Xã có tổng diện tích hơn 6.000 ha, dân số hơn 3.000 người gồm chủ yếu các dân tộc Kinh, Tày, Nùng, Dao và Mông.

Du khách tới Hữu Liên sẽ được chiêm ngưỡng những khối núi đá vôi kỳ vĩ cho tới những đồng cỏ mênh mông, từ thác nước phủ đầy rêu phong cho tới hồ nước trong xanh màu ngọc bích.

Trong ảnh là toàn cảnh thảo nguyên Đồng Lâm, khu sinh thái rộng đến 100 ha với cảnh đẹp sơn thủy hữu tình, nằm ở phía bắc xã. Trên núi có hang, dưới có cánh đồng cỏ xanh ngút ngàn và dòng suối nước xanh ngọc uốn lượn chảy qua.

Ngày nay, hoạt động du lịch tại đây dần khởi sắc với loại hình du lịch sinh thái cộng đồng, với các mô hình thành công tại thôn Làng Bên, Làng Cóc và thôn Là Ba.

Trong tiền cảnh bức ảnh là thôn Làng Bên, đối diện là thôn Làng Cóc với nhà sàn bốn mái lợp ngói âm dương của dân tộc Tày, Dao sinh sống qua nhiều thế hệ. Hiện có trên 5 khu nhà sàn kiểu homestay nằm cách thung lũng 2 – 3 km có giá khoảng 100.000 đồng/ người/ đêm. Ở đây có những dịch vụ khác như ăn uống, văn nghệ, lửa trại, tắm thuốc, ngâm chân và thuê hướng dẫn viên, người dẫn đường rừng.

Từ làng nhà sàn ở thôn Làng Bên, du khách đi khoảng 2 km là tới đồng cỏ Đồng Lâm. Thảo nguyên trải dài khoảng 1,5 km, có đường mòn và dòng suối chảy vắt ngang. Nguồn nước khởi phát từ các khối núi đá vôi chảy về điểm cuối đồng cỏ là hồ nước Đồng Lâm trong xanh. Mùa nước ngập, khu vực hồ này tập trung đông người dân di chuyển bằng bè mảng và thả lưới, đánh bắt cá.

Tác giả cho biết từ điểm cuối hồ Đồng Lâm, du khách băng rừng thêm khoảng một tiếng đường rừng nguyên sinh sẽ tới thôn Lân Đặt với khoảng 26 hộ gia đình dân tộc Dao sinh sống. Nơi đây hoàn toàn hoang sơ, không sóng wifi, không có điện và xung quanh là rừng nguyên sinh.

Đàn ngựa gặm cỏ trên thảo nguyên mùa khô. Đây đa phần là giống ngựa hoang dã thuần chủng, được người dân huấn luyện để du khách chụp ảnh hoặc thuê xe ngựa tham quan, kiếm thêm nguồn thu nhập và phát triển du lịch địa phương. Đồng cỏ trù phú cũng là nơi người dân chăn nuôi gia súc như bò và đi trâu (chăn trâu).

Dòng suối chảy trên đồng cỏ Đồng Lâm đang cạn nước. Vào mùa khô, thảo nguyên thích hợp cho các hoạt động du lịch dã ngoại, văn hóa thể thao và leo núi khám phá hang động. Tuy nhiên vào mùa mưa, tháng 7 – 10, nước sẽ ngập tràn vùng đồng cỏ với độ sâu từ 2 – 3 m. Đây là lý do người dân không canh tác nông nghiệp trên vùng thảo nguyên này vì mùa nước ngập sẽ cuốn trôi hết hoa màu.

“Nghĩa địa cây” với khung cảnh có phần ma mị khi chiều về. Gần khu vực này với có cây sung cổ thụ tán lớn cao khoảng 10 m, là nơi cắm trại lý tưởng.

Du khách trải nghiệm chèo thuyền Kayak trên dòng suối chảy qua thảo nguyên Đồng Lâm. Nơi đây cũng thích hợp để du khách cắm trại và tận hưởng không khí trong lành.

Để phát triển du lịch, chính quyền địa phương đã xây dựng bãi giữ xe ô tô, cách đường vào Đồng Lâm khoảng 1 km, hoặc du khách có thể thuê xe ôm vào thảo nguyên với chi phí 30.000 – 40.000 đồng/lượt. Ngoài ra là trải nghiệm đi bộ và đạp xe để khám phá thiên nhiên.

Quang cảnh các khối núi đá vôi kỳ vĩ, xen kẽ là phần rừng đặc dụng Hữu Liên, hồ Nong Dùng (bên trên) và hồ Mỏ Áng (bên phải).

Rừng đặc dụng có tổng diện tích 8.293,4 hecta, thuộc Khu dự trữ rừng quốc gia Hữu Liên, với 3 phân khu trải dài trên 3 huyện Hữu Lũng, Chi Lăng và Văn Quan.

Địa hình khu vực rừng này hình lòng chảo, bao bọc xung quanh là các đỉnh và dãy núi đá vôi trùng điệp; trung tâm là vùng đồi đất, làng bản, đồng cỏ và khu sản xuất nông nghiệp. Hàng năm, tại phân khu dịch vụ hành chính của rừng có nhiều đoàn du khách trong và ngoài nước đến liên hệ Ban Quản lý rừng để khám phá rừng sinh thái đặc dụng này.

Đa dạng sinh học ở khu rừng Hữu Liên khá phong phú, với 776 loài thực vật bậc cao và 409 loài động vật, trong đó, có 30 loài thực vật và 61 loài động vật quý hiếm được ghi trong sách đỏ Việt Nam.

Trải nghiệm chèo thuyền trên mặt hồ Mỏ Áng, điểm du lịch được ví như “tuyệt tình cốc” có màu nước trong xanh, được bao bọc bởi khối núi đá vôi và rừng cây xanh.

Từ UBND xã Hữu Liên, du khách đi ô tô theo đường tỉnh khoảng 2,4 km, sau đó rẽ trái theo đường mòn vào rừng tới hồ Nong Dùng, nơi du khách có thể thuê thuyền kayak (100.000 đồng/2 thuyền), thả trôi theo dòng nước xanh trong vắt và hòa mình giữa thung lũng. Từ đây, du khách nếu yêu thích khám phá có thể liên hệ homestay để thuê người dẫn đường, băng rừng, có đoạn khá lầy và vượt các mỏm đá tai mèo để đến hồ Mỏ Áng.

Nước từ hồ Mỏ Áng theo các khe núi đá vôi chảy xuống tạo thành thác Khe Dầu kỹ vĩ với những mảng bám rêu xanh. Tác giả cho biết, ở đây dù có nhiều rêu bám nhưng do kiểu địa chất đặc trưng là các khối núi đá vôi, mặt đá sần sùi không trơn trượt.

Ở khe suối có nhiều cua đá với mai to có kích cỡ chừng 3 ngón tay. Sau khi trải nghiệm, ngắm cảnh đẹp, du khách đừng quên trở về homestay thưởng thức các đặc sản ẩm thực địa phương như vịt quay, lợn quay mác mật Lạng Sơn, cá suối nướng, cua đá rang, ốc núi luộc, rau dớn xào tỏi với mẻ, lá sung nem chạo, xôi nếp cẩm, bánh bí đỏ và bánh chưng đen.

Bên cạnh phong cảnh và hệ sinh thái tự nhiên, Hữu Liên còn có điểm đến là nhà thờ Thánh Quý Minh Đại Vương. Ngoài ra, Hữu Liên còn là nơi lưu giữ được nguyên vẹn những phong tục tập quán và nét văn hóa truyền thống, di sản phi vật thể như lễ hội Gò Chùa, hát pá xoan, hát nhà tơ, hát then hay diễn chèo cổ.

Hòn ngọc thô Hữu Liên đang được mài giũa, sẽ trở thành địa chỉ mới, hấp dẫn du khách trên bản đồ du lịch Lạng Sơn. Du khách khi tham quan, cắm trại không nên xả rác làm ảnh hưởng đến môi trường sinh thái xung quanh, anh Thuận chia sẻ.

Nguồn: vnexpress.net
Huỳnh Phương
Ảnh:
 Bùi Vinh Thuận

Bên trong vali của tiếp viên Việt

Bên trong vali của tiếp viên Việt

Điện thoại di động, máy tính bảng, trang phục dự phòng luôn được chuẩn bị sẵn trong hành lý xách tay của tiếp viên hàng không Nguyễn Thanh Anh Quân.

Nguyễn Thanh Anh Quân (1992) là tiếp viên làm việc cho hãng hàng không quốc gia Vietnam Airlines. Cũng là một vlogger, anh đã đăng tải video chia sẻ 10 vật dụng tiếp viên mang đi bay, với lời ghi chú “nhằm giúp mọi người hiểu hơn về nghề tiếp viên hàng không”.

Nguyễn Thanh Anh Quân có 6 năm làm tiếp viên, trong đó gồm 4 năm ở vị trí hạng thương gia. Ảnh: NVCC.

Nam tiếp viên 28 tuổi có 6 năm trong nghề, trong đó gồm 4 năm ở vị trí hạng thương gia. Ảnh: NVCC.

Bằng cấp, chứng chỉ bay là món đồ bắt buộc khi làm nhiệm vụ. Bộ hồ sơ Quân luôn mang khi đi làm có 5 loại giấy tờ, gồm: Chứng nhận Huấn luyện kiến thức An ninh hàng không, Chứng chỉ Huấn luyện tiếp viên, Chứng nhận Sức khỏe, thẻ bay và hộ chiếu.

Trong đó, Quân cho biết cuốn sổ Chứng chỉ Huấn luyện tiếp viên là loại giấy phép, xác nhận tiếp viên đã trải qua huấn luyện và kiểm tra về khả năng làm việc trên loại tàu bay nhất định. Hiện Quân có thể đi trên các chuyến thuộc loại tàu bay Airbus A321, A321NEO, A350 và tàu bay Boeing 787.

Thẻ bay luôn được đeo trên người. Nếu không có, tiếp viên sẽ không được vào khu vực an ninh sân bay, đồng nghĩa với việc không thể thực hiện chuyến bay và có thể bị kỷ luật.

Máy tính bảng cài đặt ứng dụng dành riêng cho phi hành đoàn là thứ tiếp viên phải mang trên chuyến bay theo yêu cầu của hãng.

Ứng dụng này được Quân ví như Google của ngành, cung cấp và cập nhật mọi thông tin, thông báo, hướng dẫn về tàu bay, quy định hành khách, phương thức phục vụ… Trước đây khi chưa được trang bị máy tính bảng, các tiếp viên phải mang theo cuốn sổ rất dày chứa những nội dung đó.

Theo Quân chia sẻ, hãng của anh yêu cầu dung lượng pin máy tính bảng phải duy trì ở mức hơn 70% mới đủ tiêu chuẩn bay. Nam tiếp viên từng rơi vào tình huống chiếc máy cạn pin trước giờ bay, vì anh thực hiện nhiều chuyến bay liên tục nên quên sạc. Một đồng nghiệp đã cho anh mượn máy thay thế, nếu không có sẽ bị kiểm điểm.

Đồ bảo hộ sức khỏe gồm găng tay cao su, khẩu trang y tế, kính chống giọt bắn, khăn ướt cồn, cồn rửa tay, được đoàn tiếp viên luôn mang theo từ khi xuất hiện Covid-19. Riêng Quân tự chuẩn bị thêm lọ nước rửa tay khô treo ở hành lý xách tay để tiện sử dụng.

Đối với các tiếp viên thực hiện chuyến bay từ nước ngoài về, chuyến đưa hành khách Việt Nam hồi hương, nhất là trở về từ tâm dịch, họ phải mặc trang phục bảo hộ kín mít. Ảnh: NVCC.

Đối với các tiếp viên thực hiện chuyến bay từ nước ngoài về, chuyến đưa hành khách Việt Nam hồi hương, nhất là trở về từ tâm dịch, họ phải mặc trang phục bảo hộ kín mít. Ảnh: NVCC.

Đồng phục dự phòng tiếp viên thường mang theo trong hành lý xách tay, được giặt ủi và gấp cẩn thận, phòng trường hợp quần áo bị dính bẩn, xước rách thì có thể thay được luôn.

Áo gilet đồng phục của hãng được các nam tiếp viên mặc khi phục vụ đồ ăn cho khách, nữ tiếp viên dùng tạp dề. Đây là món Anh Quân thường xuyên sử dụng, do đó nó được gấp gọn trong ngăn ngoài cùng của vali.

Ngoài ra, Anh Quân mang theo trang phục thường ngày. Anh cho rằng bộ quần áo này cần thiết cho tiếp viên mặc khi sinh hoạt bình thường sau chuyến bay, và trong trường hợp thay đổi lịch trình hay có sự cố, tiếp viên cũng có sẵn quần áo để sử dụng.

Bảng kẹp giấy lấy yêu cầu của hành khách chỉ được trang bị cho tiếp viên hạng thương gia và tiếp viên trưởng, để phục vụ hành khách được thuận lợi và chính xác hơn. Tờ giấy in sẵn nội dung số ghế, họ tên khách, yêu cầu về đồ ăn thức uống và các món phục vụ trên chuyến bay.

Theo Quân, nước hoa là thứ tiếp viên cần mang khi đi bay. Do tiếp xúc với nhiều môi trường trong quá trình bay cả ngày, các tiếp viên nên thể hiện sự sạch sẽ, đảm bảo cơ thể có mùi dễ chịu để tạo thiện cảm với mọi người. Trong không gian kín trên tàu bay, chàng trai dùng mùi nước hoa nhẹ, tránh mùi nồng gắt gây khó chịu cho hành khách và đồng nghiệp.

Các tiếp viên thường mang vài cây viết (bút), để ghi chép, khai báo giấy tờ và thường xuyên cho hành khách mượn. Anh Quân cũng nhắn nhủ hành khách nên chuẩn bị sẵn viết để chủ động khi khai báo xuất nhập cảnh, khai báo sức khỏe.

Điện thoại di động là vật bất ly thân mà các tiếp viên cần mang theo vì mục đích công việc. Tiếp viên dùng điện thoại để kiểm tra thông tin chuyến bay, cập nhật lịch trình bay, liên lạc các đơn vị hỗ trợ bay như đội xe sân bay, gọi hotline khi có vấn đề sức khỏe của hành khách và bản thân.

Trước đây thông tin chuyến bay được chuyển phát dạng giấy từ bộ phận mặt đất cho đoàn tiếp viên, nay nhiều hãng đổi qua hình thức email để tiết kiệm thời gian cho chuyến bay đúng giờ hơn.

10 vật dụng được Nguyễn Thanh Anh Quân chia sẻ trên kênh Youtube Tiếp Viên Quân của mình, cùng hành động diễn tả cách sử dụng từng món đồ. Video: NVCC.

Anh Quân từng phục vụ các chuyến bay đến tất cả điểm đến mà hãng khai thác. Hai năm trở lại đây, để chất lượng dịch vụ được đồng nhất, các tiếp viên được phân công theo một vài chuyến cố định, dựa vào sự nắm bắt thói quen, sở thích từng nhóm khách hàng. Quân thường phục vụ đường bay đi Paris (Pháp), Melbourne (Australia), Nagoya (Nhật Bản) và Busan (Hàn Quốc).

Trước Covid-19, số giờ bay trung bình một tháng của Quân là 90 giờ. Trở lại bầu trời vào 1/6, Anh Quân chỉ làm trên các chuyến nội địa, thời gian bay giảm còn 50 giờ, một ngày 2 – 4 chuyến. Dù bay quốc tế hay trong nước, Quân cho biết anh vẫn mang đủ những vật dụng trên.

Nguồn: vnexpress.net

Sài Gòn hơn 300 năm qua ảnh

Sài Gòn hơn 300 năm qua ảnh

Những bức ảnh, tranh vẽ về Sài Gòn từ khi người Việt đến khai hoang cho tới ngày nay được trưng bày, khái quát sự phát triển của thành phố.

Từ ngày 27/6, tại phố đi bộ Nguyễn Huệ (quận 1) diễn ra triển lãm ảnh “Sài Gòn – TP HCM hơn 320 năm văn hóa, lịch sử”. Hoạt động nhằm kỷ niệm 44 năm ngày Sài Gòn – Gia Định được đổi tên Thành phố Hồ Chí Minh (2/7/1976 – 2/7/2020).

Khoảng 100 bức ảnh triển lãm cho thấy sự phát triển văn hóa, xã hội, kinh tế và đô thị của thành phố từ khi hình thành đến giai đoạn đổi mới và hiện nay. Những bức ảnh được sắp xếp theo chủ đề như: Dấu ấn Sài Gòn xưa, Hào khí Sài Gòn – Chợ Lớn – Gia Định, TP HCM đổi mới phát triển và hội nhập…

Trong chủ đề Dấu ấn Sài Gòn xưa là những bức tranh vẽ cảnh con người, làng nghề, nếp sinh hoạt… của vùng đất Sài Gòn – Gia Định thời kỳ đầu, khi người Việt mới đặt chân đến khai hoang cách đây hơn 300 năm.

Trong ảnh là tranh vẽ trang phục của những lưu dân người Việt trong thế kỷ 17 – 18 theo quan quân chúa Nguyễn vào khai khẩn, lập ấp vùng đất phương Nam.

Tranh vẽ cảnh sĩ tử lều chõng tại trường thi Gia Định trong thế kỷ 19. Trường thi này ngày nay tương ứng với khu vực của Nhà văn hóa Thanh niên trên đường Phạm Ngọc Thạch (quận 1).

Một bữa cơm của gia đình người Sài Gòn trong thế kỷ 19.

Công trình kiến trúc nổi bật của Sài Gòn là nhà thờ Đức Bà, được người Pháp xây năm 1877, thu hút nhiều du khách tham quan mỗi ngày. Sau hơn trăm năm tồn tại, nhà thờ vẫn nguyên vẹn, giữ được nét đẹp riêng độc đáo.

Dinh Norodom xây dựng năm 1868 đã không còn nữa vì bị ném bom năm 1962. Do không thể phục hồi nên công trình được xây mới tại vị trí cũ, mang tên Dinh Độc Lập do kiến trúc sư Ngô Viết Thụ thiết kế. Tòa nhà này hiện mang tên Hội trường Thống Nhất, là nơi chứng kiến nhiều sự kiện lịch sử của Sài Gòn.

Những bức không ảnh chụp trung tâm Sài Gòn – TP HCM từ thời Pháp và ngày nay cho thấy sự phát triển của thành phố sau một thế kỷ. Khu vực này tương ứng với quận 1 hiện nay.

Con kênh Nhiêu Lộc – Thị Nghè đoạn chảy qua cầu Kiệu trong ảnh chụp năm 1955 và hiện nay. Kênh dài khoảng 10 km, những năm 1980 bị ô nhiễm nặng, khu ổ chuột mọc lên san sát bờ. Hiện nay kênh đã được cải tạo, làm bờ kè, công viên dọc hai bờ, không còn cảnh ô nhiễm như trước.

Khu vực Chợ Lớn trong không ảnh chụp khoảng năm 1950 và hiện nay với công trình nổi bật là chợ Bình Tây. Chợ Lớn do cộng đồng người Hoa xây dựng từng một thời là thành phố bên cạnh Sài Gòn. Từ khi hình thành, Chợ Lớn vẫn phát triển sầm uất cho đến ngày nay.

Chiếc xe tăng tiến vào cổng Dinh Độc Lập ngày 30/4/1975 đánh dấu kết thúc chiến tranh, thống nhất đất nước. Một năm sau sự kiện lịch sử này, Quốc hội quyết định đổi tên thành phố Sài Gòn thành TP HCM.

Người dân Sài Gòn tham quan đường hoa Nguyễn Huệ được tổ chức lần đầu tiên năm 1981, sau ngày đất nước thống nhất. Nhiều năm qua, mỗi dịp Tết Nguyên đán, đường hoa đều được tổ chức, tạo thành nét văn hóa riêng của thành phố.

45 năm qua, TP HCM dần phát triển, là thành phố lớn nhất cả nước. Trong ảnh là khu vực quận 2 và Bình Thạnh, cách nhau bởi con sông Sài Gòn; nổi bật với công trình Landmark 81, cao 461 m, là tòa nhà cao nhất Việt Nam.

Triển lãm diễn ra đến ngày 22/7; ngoài ra còn có các hoạt động khác như văn nghệ, trưng bày áo dài, trò chơi dân gian, trưng bày tiểu cảnh làng nghề… trên phố đi bộ.

Nguồn: vnexpress.net